Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Học luyện thanh


Học luyện thanh

hoc luyen thanh, luyen thanh
Chào các bạn.
Trung tâm dạy hát Karaoke Thế Bảo liên tục tổ chức khóa học luyện thanh tại Hà Nội, TP HCM.
Khóa học luyện thanh tại Hà Nội, TP HCM – Khóa học sẽ giúp các bạn nắm vững kiến thức thanh nhạc cơ bản, phát huy những khả năng của mình trong việc luyện thanh
Thông tin về  khóa học hát Karaoke vui lòng liên hệ:
Chi nhánh TP Hồ Chí Minh:
Địa chỉ: 266/42 Tô Hiến Thành – P15 – Q10 – TP HCM
Tư vấn viên: Mr. Sơn 0942.587.333 - Ms.Quỳnh: 0918.919.621
Yahoo: Thebao_hcmc
Chi nhánh Hà Nội:
Địa chỉ: Số 95 Trung Liệt – Thái Hà – Đống Đa – Hà Nội
Tư vấn viên: 0942.587.333 - Mr. Sơn
Yahoo: Thebao_hanoi
Email: info@hatkaraoke.org
Website: http://hatkaraoke.org

Hơi thở trong thanh nhạc


Hơi thở trong thanh nhạc

HƠI THỞ THANH NHẠC
DÀN BÀI
I.  Tầm quan trọng của hơi thở trong thanh nhạc.
II.  Quá trình phát triển của hơi thở trong thanh nhạc ở Châu Âu.
III.  Phương pháp hít thở trong ca hát.
IV. Phần Thực Tập
V. Câu Hỏi Ôn Tập

I. TẦM QUAN TRỌNG CỦA HƠI THỞ TRONG THANH NHẠC
1. Sóng Âm phát xuất từ khe thanh quản do thanh đới mở đóng tác động trên làn hơi từ phổi đẩy lên. Chẳng hạn như khi ta muốn nói hoặc muốn hát, muốn hát cao hoặc thấp, to hoặc nhỏ, kéo dài hoặc ngắn gọn … thanh đới phải căng ra ở một mức độ cần thiết tương ứng với áp lực của làn hơi từ phổi đẩy lên, để tạo ra một âm thanh có cao độ, âm sắc, cường độ và trường độ theo ý muốn[1]. Áp lực của làn hơi và mức căng của thanh đới phải luôn luôn tương xứng với nhau thì mới có được âm thanh chính xác và chất lượng (ví như người nhạc công vĩ cầm, tay trái vừa bấm đúng vị trí trên giây đàn, vừa rung tay tạo vẻ đẹp cho tiếng đàn, trong lúc đó phối hợp với tay phải kéo vĩ làm rung giây đàn tạo ra sóng  âm…). Những người hát kém, một phần là do không biết điều khiển hoạt động của hơi thở và thanh đới.
2. Đàng khác, hơi thở còn góp phần làm rõ ý nghĩa của câu hát : những chỗ ngắt hơi đúng lúc, cũng như những chỗ ngân dài vươn tiếng đúng chỗ, giúp làm cho lời ca thêm rõ nghĩa, tức là giúp cho bài hát thêm ý nghĩa, thêm tâm tình, thêm sức sống. Ngoài ra hơi thở còn giúp thể hiện những cảm xúc tinh tế trong diễn tấu, chẳng hạn như để biểu hiện một sự xúc động đột ngột, sự ngạc nhiên, thán phục, sự dồn dập của cao trào âm nhạc … (Vì thế, không nên lấy hơi tuỳ tiện).
II. QUÁ TRÌNH PHÁT TRIỂN CỦA HƠI THỞ THANH NHẠC Ở CHÂU ÂU
1. Châu Âu là nơi nghệ thuật ca hát được phát triển rõ ràng hơn các nơi khác, trong đó nước Ý là nước có truyền thống ca hát lâu đời, là quê hương của những ca sĩ nổi tiếng như Enricô Carusô (1873-1921), Đalmontê … Ngay từ thế kỷ 17, trường phái ca hát cổ điển Ý, còn gọi là trường phái Bel Canto ( hát thính phòng, nghĩa gốc là:tiếng hát đẹp) đã đạt được những thành công lớn trong nghệ thuật ca hát. Nhiều giáo sư thanh nhạc như R.Todi (1647-1927). D.Mancini (1716-1800) đã viết sách về các kỹ thuật thanh nhạc cho các giọng nữ cao màu sắc, trong đó họ đã đề cập nhiều đến vấn đề hơi thở. Theo họ khi hít hơi, thì phải rất nhẹ nhàng, không phình bụng nhưng hơi hóp bụng, lồng ngực trên hơi nâng lên rồi hạ dần xuống khi đẩy hơi ra ngoài (đây là kỹ thuật lấy hơi bằng ngực trên). Không lấy hơi quá căng, không để hết hẳn hơi rồi mới lấy hơi khác …
2. Trường phái mới của nghệ thuật ca hát Ý, xuất hiện khoảng hậu bán thế kỷ 19, quan niệm rằng : Khi hát các bộ phận hô hấp và các cơ bắp hô hấp phải hoạt động tích cực, tạo nên một cột hơi đầy và sâu. Người thầy đại diện cho trường phái này là ông F.Lamperti (1813-1892). Ông nói : “Nghệ thuật ca hát là nghệ thuật hơi thở”. Kiểu thở của trường phái này là kiểu thở bằng hoành cách mô phối hợp với lồng ngực.
3. Sở dĩ kỹ thuật hơi thở thanh nhạc có sự tiến triển như vậy là do nhu cầu cần có những âm thanh càng ngày càng vang mạnh hơn, hầu đáp ứng với sự thay đổi trong tính chất âm nhạc cũng như trong phong cách và môi trường diễn tấu (tính chất âm nhạc càng ngày càng đồ sộ hơn, dàn nhạc đệm đông hơn, nơi trình tấu rộng hơn, thể loại âm nhạc phong phú hơn, các vai trong ca kịch cần diễn tả nhiều hơn … tất cả đòi hỏi người ca sĩ phải có giọng vang khoẻ hơn).
III. PHƯƠNG PHÁP HÍT THỞ TRONG CA HÁT
1.            Trong sinh hoạt bình thường, con người thở một cách tự nhiên với sự tham gia của lồng ngực và hoành cách mô. Trong ca hát, chúng ta cũng thở nhưng với sự tham gia chủ động và tích cực hơn của các cơ năng đó. Tuy nhiên, trong quá trình phát triển kỹ thuật hơi thở, người ta đúc kết lại một số kiểu thở, tuỳ theo người ta nhấn mạnh đến sự tham gia của ngực hay của hoành cách mô hoặc cả ngực cả hoành cách mô.
tap thanh nhac
a. Kiểu thở ngực : Chỉ có phần ngực trên hoạt động tích cực, nên hơi vào ít, có thể dùng để hát những bài hát nhẹ nhàng, không có cao trào, câu nhạc ngắn. (hình 6B)
b. Kiểu thở bụng : Chỉ có bụng phình ra do hoành cách mô hạ xuống, các cơ bụng dưới hoạt động tích cực hỗå trợ cho hoành cách mô (hình 6A).
c. Kiểu thở bụng kết hợp với ngực : Hoành cách mô hạ xuống (làm bụng hơi phình ra), các xương sườn cụt giương lên, ngực dưới căng ra, trong lúc ngực trên trương lên. Các hoạt động này kế tiếp nhau rất nhanh theo thứ tự : Hoành cách mô (bụng trên) + xương sườn cụt + ngực dưới + ngực trên. Nói cho gọn lại, gồm hai động tác : phình bụng (do hoành cách mô hạ xuống và sườn giương lên) và trương lồng ngực (ngực dưới căng ra, giữ nguyên độ căng và chuyển lên ngực trên). Lấy hơi theo thứ tự đó thì làn hơi vào sâu đáy phổi, vừa lan toả ra đều khắp hai bên trái và phải, lượng hơi vào được tối đa (hình 3 ; 6D).
Đây là kiểu thở phổ biến nhất mà các ca sĩ nhạc kịch thường dùng.
Trong ba kiểu thở trên, chúng ta thấy kiểu ba có nhiều lợi điểm hơn. Nhưng hai kiểu kia vẫn có người sử dụng và tạo được hiệu quả như họ mong muốn.

2. Trong hơi thở bình thường, cũng như hơi thở thanh nhạc, ta thấy có hai động tác ngược chiều nhau, đó là hít vào và thở ra. Trong ca hát, phải tập để hít hơi vào (còn gọi là lấy hơi) làm sao cho đủ lượng hơi cần thiết cho từng câu hát dài ngắn, mạnh nhẹ, cao thấp khác nhau. Đồng thời cũng phải tập thở ra (còn gọi là đẩy hơi) sao cho làn hơi được phù hợp với mọi tình huống của câu hát. Nói cách khác là tập điều chế hơi thở cho tốt, tuỳ theo sắc thái cường độ, cao độ, trường độ của âm thanh. Sau đây là một số yêu cầu chung cho hai hoạt động nói trên :
a. Lấy hơi (hít hơi) :
- Cần phải nhẹ nhàng và hít vào mau lẹ bằng mũi và bằng miệng (như vậy làn hơi mới vào sâu trong phổi được).
- Nén hơi vài giây trước khi hát và cố gắng giữ lồng ngực căng trong suốt câu hát.
b. Đẩy hơi (điều chế làn hơi) :
- Đưa hơi thở ra chính xác cùng lúc với hoạt động của thanh đới, không sớm, không muộn. Nếu sớm quá (sur la glotte) âm thanh nghe cứng cỏi vì thanh đới căng ra trước khi làn hơi tới. Nếu muộn quá (sur le souffle), âm thanh nghe không rõ, mà lại tốn hơi, vì làn hơi ra trước khi thanh đới rung.
- Đưa hơi ra đều đặn, không đứt quãng, không quá căng. Khi phải hát những bước nhảy (từ quãng 4 trở lên), nên có tác động ép bụng cách mềm mại để âm thanh phát ra đúng cao độ và âm vang đầy đặn. Tạo cảm giác như điểm tựa của làn hơi ở vùng xương chậu : làn hơi như được đẩy lên nhờ tựa vào vùng xương chậu. Các cơ bụng dưới hơi căng, tạo thành chỗ dựa vững chắc cho làn hơi phóng lên.
3. Một số điểm cần tránh khi lấy hơi cũng như khi đẩy hơi :
a. Khi lấy hơi :
- Không nên lấy hơi hoàn toàn qua miệng, trừ những trường hợp cao trào, phải cướp hơi, hoặc những trường hợp hát khi các vần mở mà phải hát nhanh, nhịp nhàng.
- Không nên hít hơi quá nhiều, làm căng thẳng các cơ bụng, sườn, ngực … tác hại đến việc phát thanh. Cần tập lấy hơi theo mức dài ngắn, mạnh nhẹ của câu nhạc.
- Không nên để hết hơi hoàn toàn mới lấy hơi khác, như vậy âm thanh cuối câu dễ bị đuối đi, có thể làm đỏ mặt, đỏ cổ …
- Không nên nhô vai lên khi hít hơi vì sẽ ảnh hưởng đến các cơ hô hấp, lấy hơi không sâu được.
- Không nên phình bụng ra trước khi lấy hơi : Chính không khí đi vào sâu trong phổi đồng thời với việc hạ hoành cách mô làm phình bụng ra. Nếu phình bụng trước sẽ làm cho cơ thể bị căng cứng, ảnh hưởng xấu đến việc phát âm.
b. Khi đẩy hơi :
- Không nên đẩy hơi quá mạnh khi hát các dấu cao, đành rằng có tốn nhiều hơi hơn hát dấu trầm (vì thanh đới không khép kín hoàn toàn khi hát dấu cao), nhưng nếu quá mạnh, sẽ làm thanh đới quá căng, ảnh hưởng tới âm sắc.
- Không nên phí phạm hơi thở, phải biết điều chế hơi thở sao cho phù hợp với tính cách của từng câu, để âm thanh vẫn âm vang đầy đặn từ đầu đến cuối câu. Điều chế hơi thở nhờ hoành cách mô nâng lên dần dần và mềm mại với sự hỗ trợ của các cơ bụng, còn lồng ngực vẫn căng tạo thành một cột hơi phía trên luôn luôn liên tục, đầy đặn.
4. Luyện tập hơi thở :
Việc luyện tập hơi thở thường phải đi đôi với việc luyện thanh, nghĩa là tập hơi thở với âm thanh, có như vậy ta mới dễ kiểm tra được hoạt động của hơi thở qua chất lượng của âm thanh phát ra. “Hơi thở đúng, âm thanh đẹp” ( xem chú thích 2), đó là câu châm ngôn của người ca hát. Hơi thở đúng sẽ giúp đặt vị trí âm thanh đúng, làm cho tiếng vang đẹp. Ngược lại vị trí âm thanh đúng giúp cho việc đẩy hơi được dễ dàng, tiết kiệm được hơi thở. Vị trí âm thanh và hơi thở là hai yếu tố hỗ trợ nhau để phát ra âm thanh có chất lượng, nên không thể tách rời từng hoạt động riêng rẽ. Tuy nhiên trong bước đầu, chúng ta có thể tập hơi thở riêng để làm quen với kiểu thở tích cực trong thanh nhạc, hoặc để tăng cường lực hít hơi và đẩy hơi của chúng ta.
a. Tập xì : (xem bài 1, phần thực tập số 2)
b. Tập thổi bụi : (xem bài 2, phần thực tập số 1)
c. Tập hơi thở với âm thanh qua các mẫu luyện thanh.
{ PHẦN THỰC TẬP
1. Tập các cơ bụng để hỗ trợ cho hoành cách mô :
- Đứng thẳng người : thẳng lưng, thẳng đầu, áp mặt hai bàn tay vào sau lưng để ngón cái nằm bên hông ngang thắt lưng.
- Đặt bàn chân phải sát đất hướng ra phía trước, chân thẳng, người thẳng.
- Rút chân phải về, bàn chân vẫn chạm đất, và đưa chân trái ra y như chân phải : 50 – 100 lần.
- Thân người không nghiêng qua nghiêng lại, không nhô lên nhô xuống (Bài tập này dùng để khởi động khi học thanh nhạc, hoặc để tập thể dục trong ngày).
2. Tập lồng ngực :
- Hai bàn tay nắm lại, thẳng ra phía trước, song song mặt đất : thở ra từ từ.
- Hất mạnh hai tay ra phía sau, luôn thẳng cánh tay : hính nhanh vào.
- Dừng lại một vài giây : nén hơi.
- Đưa hai tay ra phía trước như lúc đầu : thở ra từ từ …
3. Tìm cảm giác điểm tựa của làn hơi :
- Lấy hơi vào như thường lệ.
- Làm như “thổi bụi” nhưng ngậm miệng (bịt mũi nếu cần) để cho hơi không thoát ra ngoài, nhưng hơi dội lại xuống hoành cách mô và tác động lên bụng, lên vùng xương chậu, làm căng các cơ ở xung quanh vùng đó. Đó được coi như điểm tựa của làn hơi trong khi chúng ta hát, nhất là khí phải hát cao, hát mạnh.
4. Tập mẫu luyện thanh 4 và 5 :
Mẫu 4 :
* Yêu cầu của mẫu 4a : 1, 2, 3 như mẫu 3a.
* Yêu cầu 4 : liền tiếng + ép bụng ở phách thứ 4.
  • ·         Yêu cầu 5 : càng lên cao, giữ căng lồng ngực, nâng hàm ếch mềm và buông lỏng hàm dưới.
Mẫu 5 :

* Yêu cầu của mẫu 5 : 1, 2, 3 như các mẫu trước.
* Yêu cầu 4 : rời tiếng bằng cách ép nhẹ bụng mỗi khi hát 1 dấu.
{ CÁC CÂU HỎI ÔN TẬP
1. Tại sao hơi thở lại quan trọng và phải tập luyện ?
2. Trường phái mới của nghệ thuật ca hát nước Ý chủ trương như thế nào ? Tại sao có sự biến chuyển so với trước đó ?
3. Kiểu thở bụng kết hợp với lồng ngực hoạt động ra sao ? Ích lợi thế nào ?
4. Những điều cần làm khi lấy hơi và đẩy hơi ?
5. Những điều cần tránh khi lấy hơi và đẩy hơi ?
6. “Hơi thở đúng, âm thanh đẹp” nghĩa là gì ?

Theo Nhóm Quê hương biên soạn
Hatkaraoke.org sưu tầm

Kỹ thuật luyện thanh quản bằng nước muối bão hòa


Kỹ thuật luyện thanh quản bằng nước muối bão hòa

hoc thanh nhac
Kỹ thuật luyện thanh quản bằng nước muối bão hòa.
Xin chia sẻ với quý bạn một phương pháp tập luyện hỗ trợ cho việc học luyện thanh có hiệu quả
Chuẩn bị nước muối bão hòa
Dùng một bình nhỏ, khoảng 2-3 lít. Đổ muối vào trong bình khoảng 1/5, đun nước sôi đổ vào bình, quậy cho tan hết muối. Tiếp tục đổ thêm muối và quậy tan, đến khi thấy muối đóng một lớp dày dưới đáy bình mới thôi.
Cách tập
- Một tuần lễ tập 3 lần. Nên tập vào buổi sáng sớm, lúc mới ngủ dậy, nhưng nếu không tiện, có thể tập bất cứ lúc nào trong ngày. Sau 3 tháng, nếu thấy có kết quả tốt, có thể giảm xuống còn 1 hay 2 lần. Riêng với những người làm nghề ca hát, nên tập thường xuyên 2 lần/tuần để vệ sinh cổ họng và giữ gìn thanh quản.
- Mỗi lần tập, rót ra chừng nửa ly xây chừng. Hít một hơi dài, ngồi dựa lưng vào thành ghế, cổ ngửa ra sau đến mức tối đa. Thả lỏng cổ họng từ từ cho nước lọt vào trong cổ. Khi nước muối chạm thành sau họng thì dùng hơi đẩy nước muối ra, tạo tiếng kêu “khò khò” đều đặn (có thể hình dung lúc súc họng là khi ta đang phát âm o, a hoặc ê) . Khi hết hơi, ngồi thẳng dậy, hít một hơi dài, lập lại động tác trên. Sau 3 lần, nhổ nước cũ đi, hớp một hớp nước muối mới, lập lại động tác trên cho đến khi hết nước muối. Súc miệng bằng nước lạnh cho hết mặn.
- Tập như trên, muối sẽ từ từ ngấm vào thanh quản, rút bớt nước ra, làm cho thanh quản sắt lại (giống như thuộc da vậy). Chỉ sau khoảng 3 tháng là trông thấy kết quả ngay: hát những nốt cao dễ dàng và nhẹ nhàng hơn nhiều, khi ngân dài ở những nốt cao nhất không bị ho, tập nhiều và ở cường độ cao không hề bị khàn hay bể giọng.
Chú ý
- Khi thả cho nước muối lọt vào trong cổ họng, cố gắng đừng để lọt quá sâu đưa đến mức nuốt luôn. Nên thực tập với nước thường (không có muối) trước cho quen, khi quen rồi mới dùng nước muối bão hòa (Nếu lỡ nuốt phải nước muối, nên nuốt thêm vài miếng ớt xắt mỏng và ăn thêm vài lát xoài tượng, rất ngon. Đùa đấy, đừng làm thật nhé!)
- Những người bị áp huyết cao hay có bệnh về thận cần hỏi ý kiến bác sĩ trước khi tập vì lượng muối đưa vào cơ thể có thể tăng cao.
- Đây chỉ là phương pháp tập thanh quản cho bền bỉ và mạnh mẽ, không thay thế được các bài tập luyện thanh. Không phải áp dụng kỹ thuật này là “tự nhiên” hát hay lên được!
- Sau khi súc họng xong, nếu có thể được thì nên luyện thanh ngay, còn nếu sợ hàng xóm kêu phòng cháy chữa cháy hay liệng đá vào nhà mình thì để đến lúc nào tiện cũng được. Khi luyện thanh, cố gắng lên những nốt cao nhất của tầm cữ giọng mình và kéo dài tối đa.
Thế Bảo Music trân trọng giới thiệu

Tư thế đứng ngồi trong ca hát


Tư thế đứng ngồi trong ca hát

luyen ca hat
BÀI 4
TƯ THẾ ĐỨNG NGỒI TRONG CA HÁT
Tư thế đứng để hát là tốt nhất, nhưng đứng lâu mau mệt, nên torng các buổi tập dượt có thể ngồi để hát, chỉ đứng khi cần hát thử một số đoạn hoặc cả bài, sau khi đã tập kỹ.
Dù đứng hay ngồi, người ca viên cũng phải đứng ngồi cho đúng tư thế, nếu không sẽ ảnh hưởng đến cột hơi, do lồng ngực hoặc bụng bị đè nén hay bóp méo, tác động xấu đến âm thanh phát ra. Do đó, cần lưu tâm rèn luyện và uốn nắn tư thế cho phù hợp.

I. TƯ THẾ ĐỨNG
1. Thẳng lưng : (thẳng xương sống : không gù lưng, không ẹo qua trái hoặc phải, không ưỡn người ra sau).
Tạo ra một trụ đỡ, trên đó các cử động của toàn thân được phối hợp và hoạt động dễ dàng.
2. Thẳng đầu :
Đầu thẳng góc với vai, không nghiêng qua trái hay qua phải, không nâng cằm lên, không rướn cổ ra trước, không ép cằm xuống cổ. Có như vậy thì các cơ bắp ở cổ họng sẽ hoạt động dễ dàng, không bị cản trở.
3. Ngực vươn ra thoải mái giúp cho hơi thở được dễ dàng, vai không nhô lên, không thõng xuống.
4. Hai tay để xuôi hai bên hông, khi không cầm sách hát.
Nếu hai tay cầm sách thì để ngang tầm vai, để có thể vừa nhìn sách vừa nhìn thấy người điều khiển, không cao quá che mặt, che tiếng ; không thấp quá, mắt sẽ không theo dõi người điều khiển được, đồng thời đầu cúi quá ảnh hưởng đến âm thanh. Hai cánh tay sau hơi đưa ra phía trước, cách hông khoảng 45 độ. Cả hai tay đều giữ sách, nhưng tay trái là chủ yếu để tay phải có thể giở trang sách khi cần.
5. Hai bàn chân cách nhau, bàn chân trái nhích lên trước một ít, giúp cho ca viên thăng bằng, vững chắc, thoải mái và lanh lợi. Sức nặng của thân chủ yếu dồn lên hai phần trước của lòng bàn chân.
6. Toàn thân hơi nghiêng về trước, luôn thẳng về trước, kết hợp tư thế hai bàn chân, bảo đảm cho hoạt động của cơ lưng, cơ bụng được dễ dàng (hình 7).
II. TƯ THẾ NGỒI
1. Thẳng lưng, thẳng đầu, ngực vươn như ở tư thế đứng, nhưng thân trên hơi nghiêng về phía trước, không dựa lưng vào ghế, cốt để cho cơ thể dễ cử động, lồng ngực, cơ lưng không bị cản trở.
2. Tay cầm sách khi ngồi, giơ cao hơn khi đứng nhiều hay ít tuỳ chỗ đứng cao hay thấp của ca trưởng. Nếu không cầm sách, tay có thể đặt nhẹ nhàng trên bàn, hoặc trên hai đùi của mình, tránh không ép cánh tay vào sườn, cũng như không tì người lên bàn.
3. Hai chân bẹt xuống sàn nhà, không bắt chéo, không dạng ra quá, làm sao khi đứng lên cách thoải mái mà không cần vịn vào cái gì khác.
Ngoài ra, ăn mặc quần áo chật quá, bó sát người, cũng làm ảnh hưởng đến hơi thở, ít nhiều cũng giống như tư thế sai vậy.
{ PHẦN THỰC TẬP
1. Tập tư thế kết hợp với hơi thở :
- Đứng đúng tư thế, lấy hơi và tập xì.
- Đang lúc xì, ngồi xuống, không vịn, tay để lên đùi.
- Rồi lại đứng lên theo đúng tư thế, và kết thúc đẩy hơi bằng tiếng xì mạnh (có thể tập các mẫu khác như “la” …, phối hợp với hai tay tập cầm sách).

2. Có thể dùng bài tập “chà hai bàn chân” (xem phần thực tập số 1, bài 3) để tập thẳng lưng.
1.           Tập mẫu luyện thanh 6 và 7.
Mẫu 6 :

* Yêu cầu  1, 2, 3 : như các mẫu trước
* Yêu cầu 4 : liền tiếng mà không mất tiếng khi hát 4 dấu móc đôi đầu câu.
Sau đó rời tiếng bằng cách ép bụng nhẹ, càng lên cao, hướng âm thanh về phía chân răng trên, môi trên hơi nhếch lên.
Mẫu 7 :
* Yêu cầu 1, 2. 3, : như các mẫu trước
* Yêu cầu 4 : liền tiếng 1 phách đầu, rời tiếng nhẹ nhàng ở phách thứ 2 bằng cách ép bụng nhẹ. Tập hướng âm thanh về phía chân răng trên và nhếch môi trên ở trên âm rời (âm nẩy).

 { CÁC CÂU HỎI ÔN TẬP
1. Tại sao phải để ý đến tư thế trong ca hát ?
2. Tư thế đứng phải như thế nào ?
3. Tư thế ngồi phải như thế nào ? Quần áo nên như thế nào ?

Theo hailinhquehuong.net

Nghề MC và những điều chưa biết sau màn hình


Hằng năm, nhìn số thí sinh tham dự các cuộc thi tìm kiếm tài năng MC, chúng ta không khỏi ngạc nhiên vì những con số quá lớn. Như vậy đủ biết sức hút của nghề MC này đối với những người trẻ như thế nào. Hào quang thì rực rỡ như vậy nhưng đằng sau vẻ chói sáng đó là những nỗi niềm không phải ai cũng hiểu được.
Click here to enlarge MC Anh Tuấn
Sự lớn mạnh như vũ bão của các đài truyền hình với nỗ lực tăng kênh, tăng giờ phát sóng, với sự bùng nổ của các gameshow, các chương trình giải trí, tất cả đã đẩy MC trở thành cái nghề mà cung không bao giờ đuổi kịp cầu. Sức mạnh của báo hình dễ dàng trở thành bệ phóng đưa những người trẻ mới chập chững vào đời nhưng đầy ắp cả ước mơ lẫn khát vọng thành đạt lên tới đích nhanh nhất. Và chẳng có gì lạ nếu số lượng bạn trẻ đặt MC làm đích đến đang dần tăng theo cấp số nhân.

Có người nghĩ lên sân khấu, trường quay, ngồi trước máy ghi hình nói đôi câu ba điều chả khó chút nào. Làm người dẫn chỉ cần có một chút nhan sắc, một chút giọng nói, cộng với vẻ đẹp của thân hình là có thể làm được MC, trở thành một MC bình thường như mọi nghề. Có khi còn nổi tiếng trong nước và cả thế giới nữa là đằng khác.

Chính vì những khát vọng và lầm tưởng to lớn ấy làm các bạn chỉ quan tâm đến mặt phải của nghề mà bỏ qua hay xem nhẹ mặt trái. Đó là một sự thiếu sót trầm trọng mà hậu quả luôn là những kết thúc không hậu. Vì thế việc tìm hiểu kỹ nghề mình đã chọn là một việc không bao giờ thừa.

Không được đào tạo chính quy

Ở những nước phát triển, nghề MC được công nhận và có hẳn các trường đào tạo MC chuyên nghiệp. Còn ở Việt Nam vẫn chưa có văn bản chính thức công nhận nghề MC. Việc đào tạo vì thế cũng rất manh mún. Giáo trình của các trung tâm na ná nhau với các bộ môn như: nghệ thuật làm chủ cảm xúc khi nói trước đám đông, phương pháp viết lời dẫn và biên tập chương trình, kỹ năng hoạt náo căn bản, biên tập ngôn ngữ, rèn luyện kỹ năng phản ứng nhanh, nghệ thuật diễn cảm... Không có một tài liệu chính thống nào cho các khóa học MC tại Việt Nam. Giáo trình học phần lớn do các giảng viên hoặc MC đứng lớp tự biên soạn từ thực tế bản thân. Và từ những thiếu thốn đó sẽ khiến con đường thành công của bạn trở nên dài hơn hẳn.

Những thử thách khi vào nghề

Nghề MC là một nghề rủi ro rất cao gần như chỉ có 1% là an toàn. Một MC có thể có vấp váp nhưng phải quán xuyến được toàn bộ chương trình bằng sự thông minh, tự tin, tự nhiên của mình, có thế bạn mới trở thành MC giỏi. Muốn như thế bạn phải có kiến thức rộng và sâu. Quá trình học hỏi tích lũy thêm kinh nghiệm và vốn kiến thức của nghề MC là những ngày tháng khổ luyện bền bỉ.

Mỗi khi nhắc đến từ "MC" thì ai cũng hiểu đây là những người có chỗ đứng trong lòng công chúng hay nói cách khác, nghề MC là nghề của công chúng. Chính vì điều đó nên các MC phải nỗ lực rất nhiều để có thể khẳng định bản thân mình trước hàng nghìn, hàng triệu người xem. Nếu việc khẳng định bản thân chỉ khó một thì việc giữ vững vị trí phải khó gấp 10 lần, vì một khi đã có "thương hiệu" rồi nếu bạn không biết cách giữ vững thì bạn sẽ không "trụ" trong nghề được nữa.

Khi nhiều người biết đến bạn thì bạn sẽ phải hứng chịu những cái nhìn soi mói và những lời thị phi rất nhiều. Con người không ai là hoàn hảo cả, ai cũng có một vài lần va vấp và đó sẽ trở thành những cái "cớ" của "búa rìu" dư luận. Không phải ai cũng có đủ bản lĩnh để vững vàng đối mặt nên nghề MC cũng phải đòi hỏi bạn những trang bị về kỹ năng ứng phó với dư luận.

Ngoài ra, những "tai nạn" của nghề MC cũng có thể làm bạn trượt dài và không thể nào đứng dậy nổi. Trong một chương trình được truyền hình trực tiếp, nhất cử nhất động của bạn đang bị hàng nghìn cặp mắt quan sát, nếu bạn vô tình mắc sai lầm nào đó (dù chỉ là bạn lỡ lời) liên quan đến tôn giáo, chính trị, chủng tộc...thì có lẽ bạn sẽ không còn cơ hội nào để tiếp tục sự nghiệp MC của mình.

Quy luật đào thải của nghề MC luôn là những tảng đá to ngáng đường của bạn. Một chương trình truyền hình nào đó tuổi thọ trung bình cũng chỉ từ 1 - 5 năm và sau khoảng thời gian đó, dù bạn sẽ dẫn một chương trình khác hấp dẫn hơn nhưng bạn vẫn phải quay lại vạch xuất phát để bắt đầu lại từ đầu. Nếu không may mắn bạn là người thay thế cho nhân vật MC trước đó thì việc bạn bị đem ra so sánh là chuyện hiển nhiên. Lúc này bạn phải nỗ lực hết sức mới mong thoát khỏi cái "bóng" quá lớn ấy.

Lời kết

Mỗi người có một mơ ước và khát vọng riêng cho bản thân. Bạn đến với nghề MC bằng tất cả niềm đam mê và nhiệt huyết của tuổi trẻ đó là một điều đáng hoan nghênh. Ngoài việc trang bị những kiến thức bạn cũng cần phải tìm hiểu rõ hai mặt của công việc mình sẽ chọn, có như vậy bạn sẽ chuẩn bị được đầy đủ hành trang vào nghề và tránh được việc "vỡ mộng" trên con đường bạn đã chọn.

Dạy Karaoke Thế Bảo sưu tầm

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Cách luyện giọng đơn giản

Cách luyện giọng đơn giản

Chào các bạn
Bạn có một giọng hát hay nhưng bạn đã biết cách thể hiện nó cho những người xung quanh mình biết chưa? Bài viết này của tôi sẽ giúp bạn làm điều đó tốt hơn.
Mở thanh quản (hay là mở họng): Để có thể hát cao hơn, bền hơn mà ko bị đau họng sau mỗi lần hát karaoke ta từng khổ sở với mấy bài sến. Sau khi lấy hơi để “lên” 1 đoạn nào đó bạn phải uốn lưỡi sao cho nó có hình chữ U khi nhìn vào. Thật ra tôi thấy cách tốt nhất để kiểm tra xem mình đã hát đúng hay chưa là nên tập trước Gương, soi vào đó mà thấy rõ cái hột gà và cái lưỡi nó lõm xuống thì tức là bạn mở họng đúng cách.
Khẩu hình: Tức là liên quan đến cách phát âm. Khi hát lời 1 bài, bạn phải mở rộng miệng, phát âm cố gắng sao cho rõ ràng từng chữ. Nếu bạn để ý, bạn sẽ nhận thấy các singer chuyên nghiệp như Lan Anh, Trọng Tấn… đều có khẩu hình rất chuẩn. Khi hát, bạn nên để ý 1 số điểm sau: Hàm dưới phải mềm, tránh căng cứng.
Thế Bảo Music xin được mách bạn một số cách luyện giọng đơn giản sau:

1. Thổi nến – (tập thở):
Thắp 1 ngọn nến để cách xa khoảng 50 cm hoặc hơn (ngồi trong phòng kín gió). Lấy hơi sâu và thổi thật đều hơi sao cho ngọn nến nó rung đều hoặc nghiêng đi 1 góc cố định nào đó cho đến khi dứt hơi. Mục đích là để ta có thể lấy được hơi dài và điều chỉnh hơi đều. Vì thường thì khi sắp hết hơi thì độ mạnh của hơi thổi ra hay bị giảm nên phải cố gắng điều chỉnh làm sao để từ khi bắt đầu thổi đến khi ngắt là phải có 1 độ mạnh như nhau (ta có thể thấy được điều đó qua ngọn nến), khi dứt hơi là khi ko còn khả năng thổi mạnh như ban đầu nữa ấy (đoạn này là khó nhất, nhưng cũng là đoạn cần thiết nhất).

2. Ngụp nước: để luyện âm (“a” và ” i” thôi) để phát âm được hay và chuẩn
Luyện âm “a” là dễ nhất trong tất cả các âm . Và âm “i” đúng là cái loại khó nhất, tôi xin bổ xung thêm là âm i phải đẩy lên mũi thì ta sẽ hát được tốt và được tiếng đẹp hơn. Chính vì thế bài tập ngụp nước sẽ giúp chúng ta rất nhiều.
Lấy 1 chậu nước sạch, đặt lên ghế cao càng tốt để người ta khỏi bị gập quá khi ngụp. Hít 1 hơi thật sâu, ngụp mặt vào chậu nước (tai phải ở trên mặt nước) và bắt đầu nói hoặc hát từng câu mà có âm a và âm i. Âm a đơn giản bạn chỉ cần phát 1 hơi chữ “a” cũng được (Nhưng nên đi vào câu hát thì sẽ tốt hơn) sao cho bạn nghe được tiếng “a” đấy gần được như nghe “trên bờ” là đạt. Các bạn cứ thử dần dần rồi sẽ khám phá ra nhiều điều thú vị. Còn âm “i” cũng cách làm như vậy với câu hát nào có âm i ở cuối câu hay đơn giản tua đi tua lại từ “i” cũng được. Bạn sẽ biết là âm “i” có đẩy lên mũi không qua việc bóng khí sẽ thoát ra từ mũi bạn. Phải cố gắng và phải luyện đấy vì có thể bạn sẽ bị sặc nước vào mũi vì cách luyện tập này đấy. Chăm chỉ chiêu này thì khi hát, âm “i” của bạn cực đẹp. bạn cũng có thể dùng cách này để luyện cao độ (tăng dần tông lên), nói chung là cách này lợi hại lắm đó.

3. Luyện cao độ với đàn: gọi là luyện Mi – Ma
VD: Với đàn guitar, 3 nốt thấp nhất là Mì Fa Sol thì bạn tập như sau: đánh Són – Fa – Mì ; Són – Fa – Mì tương ứng với việc đánh như thế là phát âm Mí i ì ; Má a à. Sau đó lại tăng lên nửa cung và lặp lại mi ma như trên. Phải cố gắng đến mức cao nhất có thể. Tập với piano là tốt nhất.
Chú ý: Nên giữ họng cho tốt bằng cách vệ sinh răng miệng, dùng nước muối thì càng tốt. Tập sướng âm vào buổi sáng sớm là tốt nhất. Hút thuốc nhiều thì phá giọng ghê lắm.
Xem thêm các bài viết về kỹ thuật luyện thanh:
-         Ăn gì tốt cho họng
Nguồn: Trung tâm dạy hát Karaoke Thế Bảo
Tel: 0942.587.333 – Mr. Sơn
Tư vấn Yahoo: thebao_hanoi - thebao_hcmc